Trang

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012

Người Em Vỹ Dạ Tác giả: Minh Kỳ & Tôn Nữ Thụy Khương








 Tôi nhớ người em Vỹ Dạ
Gặp bên chợ Ðông Ba
Lần ghé miền Trung yêu thương
Theo chuyến đò xuôi ngược dòng Hương

Nón lá che khuất mắt biếc
Cắp sách sớm trưa chiều
đi học Ðồng Khánh qua cầu Trường Tiền
Ôi tà áo trắng tóc thề se duyên

Ôi phút giây ban đầu
gặp em bỗng như quay về
Hình thành biết bao kỷ niệm
mà giờ em ở nơi mô
cho mình thương nhớ nhớ thương bây chừ

Tôi ước một hôm lại về
miền trung qua chợ Ðông Ba
để thấy người em năm xưa
buông mái chèo xuôi ngược dòng Hương
để nhớ về ánh mắt biếc
để có những đêm dài không còn lẻ bóng
không lạnh vào hồn
Không buồn không nhớ lúc trời sang Ðông

3 nhận xét:

  1. Này em gái Huế thương Vĩ Dạ
    Có nhớ người miên viễn xa hương
    Aó tím ấy có còn thướt tha nhớ
    Khi chiều buông níu vọng tâm hồn ............
    ..........

    Trả lờiXóa
  2. ÁO TÍM




    chẳng phải anh yêu màu sim tím
    màu tím hoa sim tím buồn hiu
    vì em thường mặc áo tím cà
    trông đẹp trông buồn thoạt mến yêu

    em bảo em cánh hoa trong gió
    tóc đen huyền buông xỏa bờ vai
    nét ôn nhu mê mệt tim ai
    em lại bảo đêm trường trống trải

    tà áo dài màu tím ngây thơ
    anh mộng mơ lòng còn e ngại
    bởi em sang cao cả trang đài
    chẳng dám nghỉ u hoài thân phận

    ngỏ nhà em thường lui mấy bận
    vấn vương tình ngân ngấn lệ cay
    bổng ngày nao biển giận hờn day
    em cất bước vu loan biền biệt

    một trời sầu tối sầm tim tím
    tím từ tim tím lịm tình anh
    dòng sông lạnh trăng nghiêng tự tử
    màu tím yêu đành gửi trời xanh

    cạnh bên chồng yến oanh vui vẻ
    nơi chốn xa có kẻ tương tư
    màu tím buồn từ dạo bao chừ
    theo anh mãi đọa đài anh mãi

    có dạo nhận thơ em biên lại
    coi tình chết xin hãy quên nhau
    màu áo tím nay đã nhạt nhàu
    đổi thương nhớ xem nhau tình bạn

    nhận thư em lòng mừng vô hạn
    xem xong rồi lệ cảm tuông tuông
    thôi từ nay anh nhặt chữ buồn
    đem nhốt kín con tim muôn thuở

    Trả lờiXóa
  3. anh trở về bên làn mi chợt khép
    nét ngây thơ khép nép mảnh tình chung
    cầm tay nhau nghe hạnh phúc vô cùng
    đường thấm giọt mưa phùn bay trên tóc
    -
    anh trở về hạ sầu dường như khóc
    tiếng ve rên trên dốc đỉnh trường sơn
    ngõ hồn anh vương gợn một khúc đờn
    mừng xum hợp bạn lòng ngày xa cách
    -
    môi thắm đỏ muốn bao lời biện bạch
    làn thu ba trong vắt cách liên tâm
    anh trở về nối lại khúc châu trần
    cho hạ đỏ được lần trong hội ngộ

    Trả lờiXóa