Tặng em!
TÌM CHÚT DƯ HƯƠNG
            Bình Nguyên

Lòng vương vấn thả thuyền nơi bến đợi
Dáng hình ai ngự trị mãi lòng anh
Người có biết anh từng đêm thức trọn
Lặng lẽ tìm hạnh phúc dẫu mong manh.

Giọt sương mai lóng lánh ở trên cành
Rồi bất chợt hòa tan vào khói biếc
Cũng như anh tháng ngày dài nuối tiếc
Bên nhau chẳng nói được lời...

Ngày cuối tuần lòng nặng những khơi vơi.
Lòng chợt hỏi: Sao mà yêu đến vậy?
Bao nhớ thương dành cho em hết thảy
Như nước Thu Bồn vẫn chảy mãi về xuôi.

Trưa bâng khuâng nhặt hết những ngậm ngùi
Anh  chép lại nỗi lòng lên tranh giấy
Người thương ơi! Xin gửi về bên ấy
Cả cuộc đời này em đã mãi trong anh!!!

Chuc em mai binh yen tren loi mong nha!



    VỀ CUỐI HOÀNG HÔN
             Bình Nguyên

Anh vẫn về cuối nẻo hoàng hôn.
Ở nơi ấy đời cho anh nỗi nhớ.
Ở nơi ấy đời cho ta gặp gỡ
Sợi nắng nào  dệt mộng những đêm thâu.

Anh cũng về dù ta chẳng bên nhau
Gom kĩ niệm dệt thơ sầu lối hạ
Bản tình ca mơ ngày  chung dấu ái
Đến bây giờ đàn lỡ nhịp, chùng dây.

Anh sẽ về dù em chẳng nơi đây
Nhặt xác phượng ép thành bao kỉ niệm
Một cuộc đời đã chùng dây, lỡ phiếm
Mòn mõi đợi chờ…xa lắm !...bóng chiều ơi!