Bài thơ kỷ niệm ...
Của anh Trần Công Quốc tặng ( 14/3/2015 )
*********
Em người con gái Tây Ninh,
Hay em
Người con gái quê mình ???
Cặp kính trắng -
Ẩn sau làn tóc rối
Nụ cười em
Làm điên đảo tim anh !
Cái bím tóc -
phất phơ vài lọn nhỏ
Lúm đồng tiền - sâu thẳm
Chia hai miền - Em Huế hay Quãng Nam ???
Đỉnh Hải Vân chia hai miền thương nhớ
Em Hải Vân chiều Sài Gòn muôn thuở
Bởi biết bao giờ được gặp lại em không ????
( Sài Gòn tháng giêng - 2015 )
Khoảng trời của em
Trang thơ và nhạc do Hải Vân sưu tầm.
Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015
Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014
Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013
TÌM CHÚT DƯ HƯƠNG - Bình Nguyên
Tặng em!
TÌM CHÚT DƯ HƯƠNG
Bình
Nguyên
Lòng vương vấn thả thuyền nơi bến đợi
Dáng hình ai ngự trị mãi lòng anh
Người có biết anh từng đêm thức trọn
Lặng lẽ tìm hạnh phúc dẫu mong manh.
Giọt sương mai lóng lánh ở trên cành
Rồi bất chợt hòa tan vào khói biếc
Cũng như anh tháng ngày dài nuối tiếc
Bên nhau chẳng nói được lời...
Ngày cuối tuần lòng nặng những khơi vơi.
Lòng chợt hỏi: Sao mà yêu đến vậy?
Bao nhớ thương dành cho em hết thảy
Như nước Thu Bồn vẫn chảy mãi về xuôi.
Trưa bâng khuâng nhặt hết những ngậm ngùi
Anh chép lại nỗi lòng lên tranh giấy
Người thương ơi! Xin gửi về bên ấy
Cả cuộc đời này em đã mãi trong anh!!!
Chuc em mai binh yen tren loi mong nha!
VỀ CUỐI HOÀNG HÔNBình NguyênAnh vẫn về cuối nẻo hoàng hôn.Ở nơi ấy đời cho anh nỗi nhớ.Ở nơi ấy đời cho ta gặp gỡSợi nắng nào dệt mộng những đêm thâu.Anh cũng về dù ta chẳng bên nhauGom kĩ niệm dệt thơ sầu lối hạBản tình ca mơ ngày chung dấu áiĐến bây giờ đàn lỡ nhịp, chùng dây.Anh sẽ về dù em chẳng nơi đâyNhặt xác phượng ép thành bao kỉ niệmMột cuộc đời đã chùng dây, lỡ phiếmMòn mõi đợi chờ…xa lắm !...bóng chiều ơi!
Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013
Cảm xúc !
với những cung bậc tình cảm vui, buồn đan xen nhau.
Bài thơ " Cảm Xúc"
Hơn mấy mươi năm ,
Trong tâm tưởng em ,
Mảnh đất quê Cha khô cằn sỏi đá,
Đã trở thành xứ sở anh hùng .
Em chưa một lần về thăm mảnh đất ,
Nơi Cha em cất tiếng khóc chào đời ,
Nơi Cha em sống những ngày thơ ấu ,
Nơi Cha em cất tiếng khóc chào đời ,
Nơi Cha em sống những ngày thơ ấu ,
Trong tâm tưởng em ,
Mảnh đất quê Cha khô cằn sỏi đá,
Đã trở thành xứ sở anh hùng .
Mà cứ ngỡ đi giữa lòng phố thị ,
Vì ánh điện , con đường vào thôn xóm ,
Sáng lung linh , và nhựa hóa đến từng nhà ,
Quê em còn nghèo nhưng cuộc sống rất văn minh ,
Trong ứng xử , trong nếp nhà , trong sinh hoạt ,
Em được sống trong tình thương ruột thịt ,
Được yêu chìu như vừa tuổi lên ba .
Điện Quang ơi , tình dất , tình người nồng thắm ,
Những ngày nảy em cứ ngỡ trong mơ ,
Em tung tăng trên những nẽo dường ,
Như thuở tuổi đôi mươi , mười tám ,
Với chiếc nón che nghiêng , em làm dáng ,
Để mắt ai ngơ ngẩn đúng nhìn ....
Tỉnh giấc mộng em ngở ngàng tiếc nuối ,
Tuổi trẻ đã qua trong cuộc đời mình ,
Chưa một lần góp sức dựng xây ,
Ở nơi ấy là QUÊ CHA ĐẤT TỔ .
Hà thị Hải Vân
Kỷ niệm những ngày về thăm quê hương Gò Nỗi
TÌNH KHÚC THƯƠNG TƯ !
Đoạn đường ngày nao ta qua
Đồng xanh, ong bướm nô đùa
Đoạn đời từng ngày trôi qua
Dáng ai hằn in nỗi nhớ!
Đêm về thương nơi xa xăm
Châu loang ướt đẫm môi mềm
Mộng tràn ngập bến tương tư.
Vần thơ hiu hắt từng đêm…!
Từ ngày em tôi sang ngang
Đời tôi thành cánh hoa tàn
Từng ngày xuân trôi miên man
Mang hương tình tôi khóc than.
Cuộc đời mang bao đa đoan
Lời ca lỗi nhịp cung đàn
Người về trên bến giàu sang
Thôi rồi…cuộc tình ly tan…!
MỘNG TƯƠNG PHÙNG
Bình Nguyên
Ôi nỗi nhớ chồn chân người lữ khách
Xa mất rồi còn đâu tuổi thơ ngây
Chiều xa vắng vấn vương từng sợi nhớ.
Cuối con đường… chờ đợi… một vòng tay
Trưa lãng đãng xuôi về vùng dĩ vãng.
Nhớ vầng trăng lặng lẽ giữa xa mờ
Nhớ dáng ai đợi chờ trong đêm vắng.
Để bây giờ… anh ôm mối tình mơ.
Em ở đâu nơi phương trời xa thẳm?
Có khi nào nghe sóng …vỗ yêu thương?
Con đường nhỏ mơ cùng em đếm bước?
Nên đêm dài lòng cứ mãi vấn vương…
Bình Nguyên
Ôi nỗi nhớ chồn chân người lữ khách
Xa mất rồi còn đâu tuổi thơ ngây
Chiều xa vắng vấn vương từng sợi nhớ.
Cuối con đường… chờ đợi… một vòng tay
Trưa lãng đãng xuôi về vùng dĩ vãng.
Nhớ vầng trăng lặng lẽ giữa xa mờ
Nhớ dáng ai đợi chờ trong đêm vắng.
Để bây giờ… anh ôm mối tình mơ.
Em ở đâu nơi phương trời xa thẳm?
Có khi nào nghe sóng …vỗ yêu thương?
Con đường nhỏ mơ cùng em đếm bước?
Nên đêm dài lòng cứ mãi vấn vương…
TÌM LỐI YÊU THƯƠNG !
Anh chỉ mình anh đi suốt con đường
Chiều Xuân lạnh , lá rụng đầy nỗi nhớ
Vương vấn lòng nơi xa xôi cách trở
Một mình anh ôm trọn một giấc mơ
Lối xuân về mong có bước chân em
Sao lặng lẽ để mình anh đếm bước
Còn mãi nơi đây bóng hình tha thướt.
Người xa rồi cây cỏ cũng hoang vu.
Chiều hôm nay trời bỗng hết mây mù
Anh sợ lắm những chiều đông rét mướt
Một đoạn đời chỉ mình anh đếm bước
Bước đến tận cùng có đến được tim em ???
BẾN HẠ !
Giấc mộng tím em về miền nhớ.
Bến đò trăng vẫn mãi…anh chờ
Giọt sầu đẫm ướt vần thơ
Mình anh một cõi bên bờ…tương tư!...
Thấm thoát xuân qua Hạ đến rồi
Lưng trời mây lặng chẳng buồn trôi
Bến mơ Hạ đến còn chung bước
Nẻo mộng Hè về lại chia phôi
Bốn phía mây hờn sầu hoen mắt
Tứ bề sương tủi lệ mềm môi.
Ngàn xưa chắp cánh xa vời vợi
Riêng bóng mình tôi…đợi… một đời.
Ta chờ mãi mùa xuân chưa trở
lại
Gió miên man, lá vẫn rụng tơi bời
Gió miên man, lá vẫn rụng tơi bời
Ta tìm mãi những tháng ngày thơ dại
Lạc mất nẻo về sợi nắng hóa mồ côi.
Lạc mất nẻo về sợi nắng hóa mồ côi.
Ta vẫn mãi nỗi niềm khao khát
đợi
Bóng chiều xưa sợi nắng vịn vai ngà
Bóng chiều xưa sợi nắng vịn vai ngà
Niềm ân ái, ai về nơi xa vợi?
Vòng tay nào níu được bóng chiều sa!
Vòng tay nào níu được bóng chiều sa!
Ta mãi gọi bao lần thu đã chín
Quãng đường hương ong bướm có
theo về?
Ôm ấp mãi bóng hình ai, giấu kín
Nghe sao lòng lạc bước giữa đam
mê…
O GÁI HUẾ !
Bài hát cho anh nhớ Huế quá đi mất.
Tặng Hải Vân bài thơ nhỏ về Huế nữa nghe.
-
O GÁI HUẾ
Phạm Bá Chiểu
*
O gái Huế chi mà thương dữ rứa
Cái anh ni răng dị đến rứa hè
Em cứ nói chẳng cần phiên dịch nữa
Tiếng “dạ” ngọt ngào em cứ bỏ bùa mê
*
Răng anh cứ chọc em hoài rứa hỉ?
Để em dạy anh tiếng Huế ngọt lành!
Giọng em nói nghiêng đền đài cổ tích
Nghiêng cả chiều, nghiêng cả sóng, nghiêng anh…
Không đề !
Bài thơ này tôi "sáng tác" khi tôi về thăm quê. Bác của tôi đưa tôi đi
thăm bà con trong Họ ở Duy Xuyên_ Quảng Nam. Từ Gò nỗi qua
Duy Xuyên nếu đi dường tắt cho gần thì phải đi qua cánh đồng bắp,
qua một đoạn sông Thu Bồn đã hóa bãi bồi,
qua một bãi dâu... Khi đi qua bãi bồi tôi không
hiểu vì sao chỗ này có nhiều cát và nước chỉ tới bắp chân nên tôi hỏi Bác,
Bác tôi nói rằng :
" Chỗ nàỳ gọi là bãi bồi vì con sông Thu Bồn khi về đến đây thì cạn nước ,
chỉ để lại cát thôi".
Nhưng bãi bồi vẫn còn nước lấp xấp, trong veo, Bác tôi dẫn xe qua và tôi đi
theo sau. Tôi "lội" xuống...Trời, nước mát rượi, cát dưới chân rất êm...
Thấy tôi cười rất tươi, Bác tôi hỏi : " Mát hỉ, thich không con ?"
*******
Khi về tôi đã viết lên niềm vui của mình bằng những dòng thơ này:
Những ngày em về quê ,
“ Là những ngày đẹp hơn tất cả ,
Dù mai này đời muôn vạn lần hơn ” .
Xin mượn ý thơ của Chế Lan Viên ,
Để tạ ơn người , ơn đất Điện Quang .
Em đi trong nắng mai ,
Em đi trong ráng chiều ,
Trong cát vàng , nước biếc của quê hương .
Con sông Thu Bồn trong xanh thơ mộng ,
Khi về quê em đã hóa bãi bồi .
Lần đầu tiên em đi trong cát bãi ,
Sao nghe lòng rất đỗi thân thương ,
Em reo lên với Bác của mình ,
“ Con thích lắm , Bác ơi , con thích lắm ”.
Em đi qua bãi dâu , ruộng bắp ,
Gió rì rào qua kẽ lá reo ,
Em ngỡ như muôn vạn tiếng chào ,
Đang vẩy gọi đứa con xa xứ .
Ơn đất , ơn người , ơn tất cả ,
Biết làm sao để tạ ơn đời !
Hà thị Hải Vân
( Kỷ niệm những ngày về thăm quê hương Gò Nỗi ).
Tình đơn phương.
Hải vân là người Huế à!
Mình là người miền Tây
nhưng rất thích làm thơ Huế!
tặng Hải Vân một bài thơ Huế nhé !
Tình đơn phương.
Răng cái dạ chiều ni xao xuyến lạ..
Chân ngập ngừng đếm từng lá vàng rơi
Lòng chơi vơi nghe thương nhớ một người
Thương chi lạ! Cứ dạt dào trong dạ
Chi lạ rựa! Mần răng mình nhớ mãi..
Chỉ một lần gặp gở cứ thương hoài
Tình đơn phương thầm trách mình ngu dại
Vấn vương buồn hình bóng đã phôi phai
Răng có ai biết được chữ ngờ hè..
Nên đôi lúc phải vương sầu lặng lẻ
Tui mô biết dòng đời bao ngã rẻ?
Nên dại khờ, vơ vẫn bước vào yêu
Bên ni bờ tình mộng cứ cô liêu
hỏi bên nớ người ơi lòng có hiểu?
Tui muốn khóc cho Thu buồn rủ liễu
Cho lá vàng say ngũ giấc tịch liêu
Vầng trăng xưa rụng xuống giữa sương chiều
Và đất lạnh ru tình vào quên lãng..!
tác giả: Huỳnh ngọc Tự.
HẢI VÂN.
Tặng em bài thơ mang tên em nha.
-
HẢI VÂN
Phạm Bá Chiểu
*
Đệ nhất hùng quan chính chốn đây
Đá hôn trời thẳm, biển hôn mây
Trùng trùng rừng lượn hoa quàng suối
Điệp điệp núi vờn nắng quấn cây
Lòng muốn tan cùng con sóng ắp
Hồn mong hòa với lớp sương đầy
Đường bay giải lụa ngoằn ngoèo uốn
Thi sĩ thơ trào khúc ngất ngây
HUẾ EM !
-
HUẾ EM
Phạm Bá Chiểu
*
Em là Huế hay Huế là em rứa
Huế rất mơ nên chi Huế rất thơ
Em là Huế hay Huế là em rứa
Đền đài xưa kể cổ tích bây chừ
*
Em là Huế hay Huế là em rứa
Nón bài thơ nghiêng rót nắng thành thơ
Em là Huế hay Huế là em rứa
Áo tím dài khuấy tím giấc anh mơ
*
Em là Huế hay Huế là em rứa
Sông Hương oằn xé phố đổ dòng thơ
Em là Huế hay Huế là em rứa
Núi Ngự Bình dắt mây trắng vào mơ
*
Em là Huế hay Huế là em rứa
Hồ Tịnh Tâm, tâm chẳng tịnh nỗi chờ
Em là Huế hay Huế là em rứa
Ai mỹ miều, say cả những triều vua
*
Anh là Huế hay Huế là em rứa
Mới gặp nhau như quen tự bao giờ
Mình là Huế nên chúng mình Huế rứa
Cầu Tràng Tiền bắt cõi thực vào mơ…
Tìm HUẾ !
Anh đến thăm em một buổi chiều
Hàng cây nghiêng nhẹ gió đìu hiu
Tóc bay trong gió chiều êm ả
Ánh mắt em trao nhớ thật nhiều.
Em về nơi ấy xa vời vợi
Cho đến thu nào anh mới vơi
Bến củ đò xưa nằm im vắng
Gió thổi hoa rơi mãi cuối trời
Anh về thăm lại đất thần kinh
Tìm lại người xưa một mảnh tình
Ra đi nay đã bao mùa vắng
Tìm mãi thời gian một bóng hình
Anh về thăm lại đất thần kinh
Tìm lại người xưa một mảnh tình
Ra đi nay đã bao mùa vắng
Tìm mãi thời gian một bóng hình
HƯƠNG YÊU !
Viết tặng HÀ HẢI VÂN
( Những mẫu tự đứng đầu dòng theo thứ tự từ trên xuống dưới là tên
HÀ HẢI VÂN )
H ờ hững Mây bay cuộn Nắng Chiều
 n tình thêu dệt mộng thương yêu
H ương môi còn đọng lời ân ái
Á nh mắt mãi vương dáng mỹ miều
I n bóng em đi chiều vắng lặng
V ẽ hình ai đứng sáng cô liêu
 m vang tiếng nhạc lòng xao xuyến
N gắm mảnh trăng rơi ! Nhớ thật nhiều !
LeVienChinh
0 8/10/2012
ƯỚC GÌ !
Ước gì áo tím dễ thương
Bâng khuâng e ấp mộng thường trong tim
Ngữa tay hứng hạt sương đêm
Tìm trong sương ấy nàng tiên của lòng
Sang thăm blog bạn má hồng
Câu thơ tôi ước tơ đồng được chăng
Hay là thờ thẩn ánh trăng
Sông Hương núi Ngự mây giăng chập chùng.
Ước gì chung cạn chén thơ
Để đây với đó cơn mơ mộng thường
Ước gì gửi gió mến thương
Rượu nồng chưa uống môi hường chớm say
--------
Ước gì tay lại mến tay
Trăng nghiêng úp mặt trang đài nhớ nhung
Thu tàn chưa cạn rượu chun
Đông lai chợt đến ngại ngùng thời gian
-------
Phải chi hạt nhớ bằng vàng
Đánh khuyên chiếc nhẩn tặng nàng làm quen
Ước gì kết nghĩa anh em
Hòa thơ họa vận ngày đêm thỏa tình
Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013
NHỚ QUÊ !
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)